Chương 42
Những cái nắng hạ gay gắt đến báo hiệu rằng nó đã là cô thiru61 nữ 17t..
1 cái tuổi đẹp như mơ! Nhưng với nó chính là khoảng thời gian ác nghiệt nhất!
Nó và hắn vẫn gặp nhau...và cả 2 tính cách lạnh lùng lại trở về!
Họ biết...k nên nói với nhau câu nào nữa..chỉ làm khó cho nhau mà thôi!
-Nguyên Vũ..tối nay con dẫn Niệm Từ đi ăn nhé...quản gia và đầu bếp mẹ đã cho nghĩ phép rồi-mẹ hắn nheo mắt..đầy ẩn ý
-Cậu ấy tự đi đc mà mẹ?-Hắn mắt dán chăm chăm vào chiếc Ipad...
-k đc..con phải đưa con bé đi
Nó chỉ ngôi mà thở dài...chẳng biết làm gì cả!
-Thôi đc rồi! Chiều ý mẹ vậy!
Hắn quẳng chiếc Ipad bực nhọc bước lên phòng
Thực tế là hắn cũng k phải k vui.tại vì qua chuyện hôm rồi..hắn ngại phải đối diện với nó!
Và nó cũng thế!
Buổi tối
-Nhỏ khó ưa..cậu làm gì lâu vậy?
-từ từ đã...-Nó quạu qọ đáp
-Con gái đúng là 1 loài ngựa cổ mà
Hắn thở dài..dựa người vào tường chờ nó
-xong rồi
Nó bước ra trong chiếc váy xeply ngắn ngang đùi với kiểu dây cổ chéo rất thời thượng...1 màu hồng phấn khoát lên chiếc váy khiến mái tóc màu hung đỏ và nước da trắng hồng lộ rõ hơn...
Hắn nhìn bất động
-Đi đc rồi!
Nó gỏn lọn nói rồi bước đi trước!
-Đẹp..thật đấy-Hắn buộc miệng
-Cậu đang khen tôi đấy à?
- k giống sao?
nó cười nhẹ nhàng...cũng đúng...ai trông thấy bộ dạng nó bây giờ mà k khen! Quá Đẹp mà
Sau bữa ăn tối nhẹ nhàng..hắn và nó thả bộ qua các con phố
Chợt sựng chân khi thấy nó đăm chiêu trước siêu thị mini..hắn hỏi
-Gì thế?
-Hồi nhỏ..ba tôi..hay gắp thú bông cho tôi..đólà khoảng thời gian vui vẻ nhất mà tôi đc hưởng!
Nó dịu dàng đáp
-Vậy để hôm nay tui làm ba cậu.gắp thú bông cho cậu!
Hắn phấn khởi..cả 2 tiến vào trò chơi..Nó nhiệt tình cổ vũ
-Cô lên.gần đc rồi...cố lên!!!!!
Trượt..hắn toàn gắp trượt!
-Sao mà cậu dở thế..-Nó bất mãn
-Từ từ..lần này nhất định sẽ đc mà!-Hắn cương quyết
Lên!!! gần đc...gần đc rồi
-Hoan hô...đc rồi...cậu hay thật đấy....
Nó cầm con thù nhồi bông nhỏ xinh trên tay..cười rạng rỡ....
1 nụ cười hạnh phúc..giống như cảm giác khi nó còn bé vậy...
-Cậu thôi cười đi..chủ quản với khách chảy máu cam rồi kia-Hắn nheo mắt
Giật mình quay lại..
Ô..ngta đang nhìn nó đắm đuối.!!!
-Đẹp..đẹp qóa....
Nó ngậm miệng lại..cứ hẽ nó cười thực sự..là như thế đấy!nhất định sẽ đổ máu mà!
-Cảm ơn...tối nay tui rất vuijj..cảm ơn cậu..buồi tói đầy ý nghĩa-Nó dịu dàng
-k có gì..tôi cũng cảm thấy rất vui..cậu nên cười nhiều hơn..trông cậu khi cười rất đẹp!
Nó mỉm nhẹ môi..cười à? khó lắm nụ cười ấy mới xuất hiện..và ngày mai..tam biệt nó..cậu ấy sẽ k bao giờ thấy nó nữa!
Chương 43
-Nè..Minh Hoàng..có phải cậu thích Tiểu Từ k?-giao Giao tò mò hỏi
-Sao cậu hỏi vậy?
-Thì...thì tui mún biết
-k biết nữa..những lúc ở bên cậu ấy..tui cảm thấy rất hồi hộp..rất vui..và khi cậu ấy buồn tui đều k muốn!
-Haiz...vậy..là thích rồi còn gì?-Giao Giao thở dài đầy chán chường
-Có lẽ!-cậu ấy cười mỉm
có biết đâu 1 trái tim rung lên vì cậu đang rất thất vọng và đau đớn
-Nhưng mà Tiểu Từ sẽ k thích cậu đâu!
-Tại sao chứ?
-Tui biết vậy!
Giao Giao bỏ đi..đầy nản lòng!
Minh Hoàng đang rất tò mò vì câu nói đấy..tại sao cơ chứ?
-Nè..Giao Giao..sao cậu nói vậy?-Níu tay Giao Giao lại..cậu hỏi
-Tui chỉ nói vậy thôi
-Tại sao cơ chứ? phải có lí do chứ?
-Bực mình qóa
-Nói đi!
-Vì supper man trong lòng Tiểu Từ là người khác!
Như biết mình lỡ lời khi tiết lộ quá nhiều..cô bé vội vàng che miệng và bỏ đi!
Supper man à?
-có 1 lí do khác nữa..tôi k muốn cậu buồn..vì tôi thích cậu đấy đồ ngốc? lẩm nhẩm 1 mình..cô biết dù có nói to thêm nữa cậu ấy cũng k nghe đc
~~~~~
-Nè...cậu chờ tui với coi-Nó với theo khi nghe hắn nói là đi mua kem
-Tối rồi.ở nhà đi
-k.muốn đi
Hắn làm lơ..có cãi cũng k cãi lại nó!
-Lấy cho tôi 2 xuất kem-Hắn gọi rồi tọa vị dưới 1 bàn khuất
Nó ngồi đối diện..mon men ngón tay
-Sao k ăn đi!
Hắn dục
Nó múc lên..rồi bỏ xuống trong khi hắn đã xử xong cả hộp của mình
-Làm gì nhìn tui ghê zậy?Bộ chưa thấy con trai ăn kem à?-Xấu hổ.hắn hỏi
-Thấy thì có rồi nhưng mà nhiệt tình hưởng ứng như cậu thì mới lần đầu gặp
Ngại ngùng trước sự trêu chọc của nó..hắn bỏ đi
Chạy theo đầy thích thú..nó ghẹo
-Giận à?
-Ai thèm
-Cậu chứ ai...
Cuộc trò chuyện đầy zui zẻ đã bị cắt ngang bởi 1 đám đông...
-Là con nhóc đó...là nó..
đám đông khoảng vài chục người có vẻ du côn và lưu manh đang bao wuanh nó và hắn
-Các người là ai?Các người muốn gì?-Nó hỏi..đầy nghi hoặc
-Bọn tao là ai mày k cần biết chĩ mày biết mày phải chết là đc rồi!
Tên đầu nhóm nói man rợn..có thể nghe thấy mùi máu tanh phát ra từ con người đấy
Dứt lời..đám đông tiến đến nó với những khẩu súng dày đạn
-Đừng...đừng đùa vậy chứ..
Nó lắp bắp
Nếu tay đôi có thể có khả năng thắng..nhưng súng..và rất nhiều súng
làm sao nó có thể tránh khỏi họng súng vô tình
Hắn đang xem diễn biến.và muốn biết chuyện gì đang xảy ra
-Bắn cho tao!
Lúc tiếng đạn vang lên cũng là lúc hắn kéo nó chạy trốn
Đoàng!!Đoàng!! Đoàng..
Tiếng đạn ác nghiệt vang lên
Va vào những vật dụng xung quanh khiến tay hắn sướt máu
-Đuổi theo..đừng để con nhóc đó thoát
Hắn kéo nó chạy..và chạy luồn lách qua những con hẻm
-Vào trong ngôi nhà Hoang đó trốn mau
Hắn kéo nó núp vào trong ngôi nhà đó trốn bọn người man rợ
-Bọn nó đâu rồi.? Mau tìm đi..đừng để chúng trốn..Vào căn nhà Hoang bên kia tìm cho tao
Bọn áo đen sột soạt bước vào
Chương 44
-Hắn ôm chặt nó...bịt nhẹ miệng nó để k xảy ra tiếng động
Nguy hiểm đang đến gần!
-k đc đại ca ơi..trong đó thối quá..chắc tụi nó k trốn trong đó đâu
Người cầm đầu bước lại gần ngôi nhà đó..mùi hôi từ trong bốc ra khiến hắn khó chịu
-Hừ...ra chỗ # tìm cho tao! nhất định con nhỏ đó phải chết!
Bọn chúng giải tán đi..lúc đó mặt nó cũng k còn 1 giọt máu
Ai? ai lại ác độc..ai lại nhẫn tâm như thế chứ?
-Cậu làm gì mà họ phải truy sát cậu thế?
-Tui...tui k biết
Nó nước mắt rưng rước...những giọt nước mắt hoảng sợ
Nhìn cánh tay rướm máu cũng hắn..nó lo lắng
-Tay cậu làm sao thế?
-k sao..chỉ là chuyện nhỏ
Ngước nhìn 1 vật nhỏ rơi dưới đất..nó vội vàng thụp xuống
Ngỡ ngàng..và ngạc nhiên...mừng rỡ..nó lắp bắp
-Cái này....cái này...ở..ở đâu cậu có?
-Trả cho tôi!Nó rất quan trọng với tôi
-Ở đâu cậu có?
Lưỡng lự 1 hồi lâu..hắn đáp
-Là kỉ niệm lúc nhỏ...chủ nhân của móc khóa đó chính là người con gái tôi yêu!
Nước mắt lăn tròn..nó xúc động
-Có thật..có thật cậu yêu người con gái này k?
-Đúng vậy! xin lổi cậu
-supper man..thật là cậu rồi!!!
1 vệt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má
-Cậu nói gì?
Móc chiếc móc khóa còn lại trong túi..
2 cái..giống hệt nhau! chúng là 1 đôi
-Cậu...làm sao..làm sao cậu có nó?
Cười nhẹ nhàng..nó đáp
-Cậu đã hứa sẽ trở về..1 khi tôi cần cậu..và giờ..tôi cần cậu!
Ôm nó vào lòng..hắn xiết chặt...
-Tôi sẽ k buông cậu ra...sẽ k buông cậu ra nữa
Nước mắt thấm đẫm bờ áo hắn..nó cười
-Cậu..đã trở về thật rồi!
Đường về trải đầy sương mang theo tâm trạng háo hức của 2 người niêm thiếu
Bước đi bên cạnh hắn..kí ức tươi đẹp năm xưa lại trở về
-k ngờ cậu lại là cô bé đó
-Ừ..k ngờ cậu chính là người giúp tui năm đó
-Mà nghĩ trùng hợp thật nhá
-mà hơm rồi cậu nói k thèm thích tui mà..-Nó chu môi
-thì tui chỉ thích cô bé năm xưa thôi
-Hứ...
-Nhưng mà cậu là cô bé năm xưa..theo tính chất bắc cấu là tui thích cậu
Nó lắc đầu chịu thua..
Cười rạng ngời..1 nụ cười hạnh phúc
~~~~
-Sao? cậu là supper man năm xưa của Tiểu Từ à?-Giao Giao trố mắt ngạc nhiên
-Chính tui cũng k ngờ-Hắn nói
-È..È...xem ra 2 người cóa duyên lắm nhé!
-Quá khen
-Xem kìa...xem kìa...con bạn tui đang cười tới hạnh phúc luôn..ghanh tị nhé
Giao Giao cười chọc quê nó
~~
-Alo..Tao nè.Hoàng hả
-....
-Có chuyện gì?
-...
-k đc..giờ tao đang có công chuyện gấp....
Tút..Tút..Tút..
Hắn căn thẳng
-Có chuyện gì vậy?-Nó hỏi
-Thằng Minh Hoàng có chuyện gì k biết
-Sao? cậu ấy thế nào?-Giao Giao lo lắng
-k biết..hay cuậ đến xem nó đi...tui bận đưa Tiểu Từ vào viện kiểm tra sức khỏe!
Cả 3 khẽ gật đầu.!
~~~
-Nè..Minh Hoàng...cậu làm sao thế?
-Ba..mẹ tui đòi ly dị..ổng bả k cần đứa con này nữa!!!!
-Từ từ rồi cũng có cách giải quyết mà
-k..k đâu...
Cậu ta loạng choạng bước ra đường....
Ting!!!Ting!!! Ting!!!!!!!
Tiếng còi xe hơi vanmg dội cũng là lúc Giao Giao chạy ra..
Cô bé xô hắn ngã và bản thân lãnh nhận cú va chạm đó
-Giao Giao..cậu ks chứ?
-Không ..tớ k sao
phù...cũng may là tài xế phanh kịp thời..chì xay xát nhẹ...
-sao cậu khờ thế
-Cậu hiểu mà
Cô bé buồn nói!
-Nếu cậu buồn..chúng ta đến quán bar đi..nơi đó giúp đc cậu
Hoàng khẽ gật
(Bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.mobi chúc các bạn vui vẻ)
-Nè...cậu đi đàng hoàng đi chứ
Giao Giao chau mài khi thấy Minh Hoàng loạng choạng sau khi ra khỏi quán bar
Ngoắc 1 chiếc taxi...cô đầy cậu vào trong rồi hì hục chui vào
Nóng và nhức cả đầu
Khuôn mặt thiên thần kia đang nhắm hờ mắt đầy mệt mỏi!..vuốt nhẹ những cọng tóc vương vãi trên mặt..Giao giao khẽ nói
-Cậu đã ngủ chưa?
k 1 tiếng đáp lại...
nhẹ nhàng đặt lên trán Minh Hoàng 1 nụ hôn..cô bé thẫn thờ rơi nước mắt
-Nếu cậu chưa ngủ thỳ hãy giả vờ ngủ đi...vì tôi 1 muốn cậu thấy bộ dạng của tôi lúc này..bộ dạng của 1 con bé yêu đơn phương.! có bao giờ trong lòng cậu tôi xuất hiện như 1 thiên thần k? đã có khi nào..tôi xuất hiện lầm lũi trong nhất giấc mơ của cậu? tôi k xinh đẹp tựa Tiểu Từ..k dịu dàng..k lạnh lùng cuốn hút..cái tôi có chỉ là bản tính con trai..1 bản tính vốn dĩ k thuộc về con gá.i..Tôi biết cậu thích Tiểu Từ..và tôi..chẳng là gì cả...nhưng chỉ cần đc nhìn thấy cậu mỗi ngày..nhìn cậu chơi đùa..đc sẽ chia cùng cậu..tôi đã mãn nguyện rồi..dù những lúc cậu nói thích Tiểu Từ lòng tôi lại thắt lên...nó kêu với tôi rằng : Đau Lắm..bảo tôi ngừng tuộc tình đơn phương này đi..nhưng 1 nữa lí trí k cho tôi ngừng lại.và tôi lại tiếp tục thích cậu!..và cậu..sẽ k bao giờ biết điều đó cả..có 1 điều ước,,tôi sẽ mong rằng 1 ngày nào đó..câu sẽ thích tôi! con người thật của Giao Giao...Vì tôi thực sự yêu cậu đấy.Tô Minh Hoàng!
Nước mắt lăn dài..cô bé ấy thổn thức..cơn mưa ùn kéo đến đập vào cửa..cô nghe trái tim mình lỗi nhịp! Và đang rất lạnh!
~~~~~~
-Niệm Từ là tiểu công chúa năm xưa à?-Minh Hoàng thẫn thờ hỏi
-Ừ...cuối cùng tao cũng tìm đc cậu ấy..-Hắn phấn khởi
-Chúc mừng.....
Hoàng hờ hững buông 1 câu nói...bỏ ra ngoài trc sự ngạc nhiên của hắn
Có chút xót xa...1 chút hụt hẫng..nhưng k quá đau..Cậu cần xuy xét lại tình cảm cậu giành cho nó là gì..!!
~~~~~~
Đau lòng nhìn căn phòng lâu rồi k nghe thoang thoảng tiếng cười...phòng k...người trống...ba nó nhẹ nhàng lật từng cuồn album ảnh..
Xem từng trang mà nước mắt ông chảy dài..bức ảnh hạnh phúc 3 người đã bị ông làm cho tan nát
Chính ông...Chính ông đã tự tay xé đi nó..tự tay hủy hoại cái gi đình này!!
Và hậu quả ông phải gánh chính là cuộc sông nặng nề bây giờ..chưa 1 ngày tiếng cười trở lại
Ông phải đối diện vối sự chối bỏ lạnh lùng của đứa con gái.!!!
Nhưng quá muộn...khi tất cả đã k trở về quỷ đạo của nó..ông đã mất 1 gđ hp.!Thật rồi!
Xoạt....! 1 vật gì nho nhỏ màu đen thẫm rơi ngay sàn nhà....
Là 1 chiếc thẻ nhớ!
\" chứng cứ nằm trong này...ba hãy xem đi...con bị oan....ba phải tin con
....
......\"
Những lần thuyết phục của nó văng vẳng bên tai ông mà 1 lần ngu muội ông k hề tin nó...
Vội vàng lắp chiếc thẻ vào máy tính...Ông bàn hoàng...Sững Sờ...Đau Lòng..khi chứng kiến những sự thật đau lòng!
video đầu tiên quay cảnh Mẫn Quân bỏ heroin vào túi nó...
nó đã bị oan thực sự..nhưng người làm cha này k hề tin nó..còn nhẫn tâm ruồng rẫy nó..khiến nó đau đến tuyệt vọng
Video thứ hai quay cảnh mẹ con bà ta đến buổi tiệc sinh nhật 16t của nó! Chính ông cũng bất ngờ khi ông chưa hề mời bà ta...và điều đó mang cho ông bao nhiêu hỗn loạn
Video thứ 3..Là nó...với những giọt nước mắt tủi hờn...
Cắn chặt môi..đứt ruột khi nghe từng lời nó thủ thỉ!
\" Ba à..gđ mình đã tan nát rồi đó ba... Chính ba đã chon gđ nhỏ bé kia và bỏ rơi con và mẹ...
Ba nhẫn tâm ruồng rẫy,đánh đập đứa con gái này ..bà thà chọn tin những người ác độc chứ k hề tin đứa con ruột...Niềm tin của ba đã k giành cho con nữa..
Kể từ khi bà ấy bước vào nhà này...liên tục mỗi thứ đã bị đảo lộn...Mọi thứ thay đổi..
Và con k chấp nhất...nhưng cuối cùng tình yêu ba giành cho con cũng thay đổi..con đã rất đau lòng khi mất mẹ..Và đaulân thứ 2..khi ba có 1 gđ riêng...và con phải sớt chia tình yêu của ba với những người ấy..những người giết gđ mình..Con hận ba..hận tất cả những gì ba làm k công bằng với mẹ..Bao năm qua mẹ luôn giữ tròn bổn phận 1 người vợ..chưa bao giờ mẹ đòi hỏi ba 1 thứ gì..nhưng ba tự hỏi lại trách nhiệm của 1 ng chồng ba đã hoàn thành chưa? Ba nhẫn tâm lắm.!Ba bỏ con và mẹ để chạy theo a hoa bên ngoài.!
Và cuối cùng..ba đã từ bỏ đứa con này..chính ba đã đuổi con ra khỏi nhà
Từ giây phút ấy...Con đã thề...Con sẽ k quay lại đây nữa..VÀ Hạ Niệm Từ....K CÓ BA..
Chúc ....GĐ ba...hạnh phúc!.
...\"
Vừa nói nước mắt nó lại lã chã rơi...những hình ảnh ấy..nó đã rất đau đớn khi 1 lần phải nhớ lại.!
Và ông...Ông đã k tin nó...Đã mất nó...
Nó sẽ k bao giờ tha thứ cho ông...tha thứ cho người cha...người chồng mê muội như thế!
Chương 46
mẹ Con Mẫn Quân về tới nhà..ngôi biệt thự xa hoa vắng bóng người...nơi bà mẹ con ấy bất chấp giành lấy!
Nhìn ông an tọa trên ghê...đôi mắt thẫn thờ..bà biết ông vừa khóc
Lí do gì khiến ông khóc khiến bà hụt hẫng..Rỉ tai đứa con..bà nói
-Chắc là nhớ con quỷ cái kia rồi...
-Mà chuyện thuê sát thủ khử nó tới đâu rồi mẹ?
-chưa nghe kết quả!
nện gót dày trên thềm...ông Hạ mở mắt ra..
Cái gì cần đối diện là phải đối diện
Bà ta nhẹ nhẹ choàng tay qua cổ ông..ngọt ngào nói
-Anh yêu...hôm nay anh muốn nay gì? em nấu cho
Mạnh bạo gỡ tay bà ấy ra..ông lạnh lùng
-K cần! anh phải đi tìm tiểu Từ.
-Dượng à..Con biết nó là con gái của Dượng..nhưng ngoài đường người ta bàn tán xôn xao..nói nó là 1 đứa con hư hỏng,dùng heroin..thuốc lắc...sao Dượng lại tìm nó về?-Mẫn Quân đỏng danh82
nhắc đến Heroin..ông lại điên tiết lên
Bốp.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ông thẳng tay tát mạnh vào mặt cô ả...cô gã khụy xuống nền trước sự ngạc nhiên của bà ta
-Anh làm gì thế?-Bà cáu
-Làm gì à? hãy hỏi con gái yêu của cô đi..nó đã làm gì với Niệm Từ của tôi?
2 mẹ con sợ hãi nhìn nhau..cùng 1 suy nghĩ \liệu đã lộ ra chuyện gì\"
Ơm bờ má sưng đỏ...cô ả ngây thơ
-Có..có phải có chuyện gì hiểu lầm k Dượng
Quắc mắt dữ tợn..bà ta chưa bao giờ thấy ông dữ như thế
-Hiểu lầm? mày tự hỏi mày đã làm gì trong căn nhà này? vì mày tao đã k còn tin Tiểu Từ nưa..mày là ai?
-Dượng...Dượng..có...có..-Cô lắp bắp sợ hãi
-Tao đã biết tất cả...biết những gì mày đã làm vs Tiểu từ..chính mày..chính mày đã bỏ thuốc vào túi xách của con bé...để tao hiểu lầm nó...chính mày đã lần lượt chia rẽ tình cảm cha con tao...chính mày đã làm mọi cách khiến tao k tin nó nữa...
Cương quyết..Ông tiếp
-Và giờ..ngay lập tức..mày dọn ra khỏi nhà tao! Cut ra khỏi nhà con gái tao...mày k có tư cách ở trong căn nhà này...càng k có tư cách gì để dụng tới con gái tao!
-Dượng...con xin lổi...xin lổi...Dượng đừng đuổi con đi......
Gát tay cô ra khỏi..ông mạnh bạo
-Nếu mày còn k ra..hãy để cảnh sát giải quyết!
Cô quay sang nhìn bà Mẫn...nước mắt tuôn trào
-Mẹ..cứu con đi mẹ,.....
Bà ta thở dài...nhìn ông đầy xin lổi
-Anh...có thể..bỏ qua cho con bé lần này...em nghĩ..k có..lần sau đâu
-Cô im đi! còn có lần sau tôi sẽ k bao giờ tha cho mạng sống cũa nó..Nếu cô thương đứa con vậy thì cuốn gối theo nó đi! Tôi thực sự thất vọng khi chính cô đã chia rẽ cha con tôi...và k hi vọng điều gì khiếp đảm hơn mà cô đã từng làm...mong là k có!
Lạnh lùng bỏ lên lầu
Bà ta nhìn Mẫn Quân lắc đầu....
-Mẹ..giờ con làm sao?chắc Royal cũng k cho con học nữa...mẹ
-Con tạm thời tìm nơi ở tạm đi..mẹ ở lại lấy lòng tin của ông ấy..và sẽ đón con về sớm thôi
-Mau nha mẹ...
Cô ả nước mắt chảy dài....1 thời sống tiểu thư nay phải trở về kiếp nghèo hèn.!!!!
-Minh Hoàng..Cậu sao thế?-Nó hối hả đi đến điểm hẹn khi thấy Minh Hoàng đang nhìn dòng nước trôi
-Cậu..đến rồi hả?
-Ừ..có chuyện gì thế?
-Có phải...cậu thích Nguyên Vũ k?-câu hỏi ngớ ngẩn..nhưng cậu ấy cũng muốn biết kết quả..dù đã đoán đc phần nào
Lưỡng lự hồi lâu..Nó đáp
-Phải..tớ thích cậu ấy!
-Vậy..con tôi? có bao giờ..trong lòng cậu tôi có 1 chút địa vị nào k?
Nhìn thẳng vào mắt nó..Minh Hoàng hỏi
Nó bối rối trước câu hỏi này...và cũng rất khó để nó trả lời
-k..Minh Hoàng à..tớ thích Nguyên Vũ..cậu biết mà...tình cảm tớ đã giành trọn cho cậu ấy rồi.....
Cười hững hờ...
-Nhưng tôi..cũng thích cậu đấy Tiểu Từ....
-Xin lổi..Minh Hoàng
-Vi tôi thích cậu...và tôi sẽ để cậu đi....mong là cậu sẽ hạnh phúc
Thật khó khắn để quyết định như thế..cậu ấy đã từ bỏ....
Có 1 chút đau lòng khi nó thẳng thắng từ chối...thẳng thắng chọn lựa hắn
Nhưng chỉ 1 chút..và k hiểu....
-Có lẽ..tôi chỉ yêu cậu...như 1 đứa em gái thôi!
Cậu ấy nói rồi cười và chạy đi.....
1 quyết định khó khăn nhưng dũng cảm!
~~~~
Mỉm cười 1 mình khi nhớ lại lời nói của Giao Giao hôm nào
cậu có say..nhưng đủ tỉnh táo để nghe tất cả...nhưng k dám đối diện...
Cậu hèn nhát với Giao Giao..và với bản thân cậu..
-Cô bé Ngốc! Giao Giao!!!!
Cười khẽ..cậu gọi cho giao Giao..đến lúc cần quyết định sáng suốt rồi..
-Alo..Giao giao hả?Minh Hoàng đây
-Có chuyện gì?
-Tôi sắp đi tỏ tình rồi
Cắn chặt môi...cô bé đau lòng
-Ừ...vs Tiểu Từ à?
-k..là 1 người khác...
-Ai..ai thế?
-Cậu k biết đâu
\" k biết nghĩa là k phải mình rồi!\"
Giao Giao chực ứa nước măt
-Ừm..chúc cậu thành công!
-Nè..gắp nhau đi....
-làm gì?
-muốn cậu làm quân sư cho tôi
-Ưm..
Chạy nhanh vào Toilet...cô bé lau đi dòng nước mắt
cậu ấy..sẽ hạnh phúc....!! nhất định
Chọn 1 chiếc váy chấm bi tươi tắn. kèm với 1 cái nơ nơi đỉnh đầu..trong cô thật nữ tính và dịu dàng..khác hẳn vẻ nam nhi hàng ngày...
k phải muốn níu kéo...chỉ muốn cậu ấy từng nói vs cô \" nếu cô mặc váy và cài nơ thì sẽ ntn nhỉ?\"
Và hôm nay..ngày đầu tiên..cũng là ngày cuối cùng.!!!
Mang đôi giày búp bê..cô nhanh chóng đến điểm hẹn
minh Hoàng đã chờ sẵn ở đó..trên tay còn cầm 1 bó hoa hống..khá lãn mạn
-tới sớm vậy?-Cô đơn điệu
Quay nhìn bộ dạng của cô....Ôi..
-Là Giao Giao đây sao? thật nhìn k ra đấy
Cười nhạt nhẻo
-Cậu gặp tôi có chuyện gì?
-Muốn cậu dạy tôi tỏ tình
-Cậu chỉ cần thành ý...có thể quỳ xuống cũng đc..nói những lời chân thành nhất...là đc rồi
Cô nhiệt tình hướng dẫn..dù người đó k là cô..cô cũng hài lòng...
-Vậy..có thể thử nghiệm với tôi k?
Trố mắt nhìn cậu..cô bé hỏi
-là sao>
-Thì làm thử...tôi sợ 1 hồi tỏ tình rồi bối rồi
Lưỡng lự 1 hồi lâu..cô sợ k làm chủ đc cảm xúc
-Đi mà...giúp người thì giúp cho trót
-Ư...Cậu bắt đầu đi
Minh Hoàng nhẹ nhàng cầm bó hoa đưa cho cô..cậu nói
-Làm bạn gái tôi nhé...
1 giọng nói rất chân thành..rất truyền cảm
-Rất tốt...thành công rồi đó...
Cô bé rơi nước mắt
-Sao cậu khóc
-Vì..tôi cũng cảm động...nên cậu nhất định thành công mà..chúc hạnh phúc
Những giọt nước mắt đau đớn cứ thể rơi..1 lời dối lòng cô đang cố sức nói
-Rất tiếc..chỉ là đóng kịch thôi!
Cô quay đi
Nắm tay cô bé lại..Minh Hoàng khẽ nói
-Nếu k phải đóng kịch thì sao?
Trố mắt ngạc nhiên trước những gì cậu vừa nói...cô hỏi
-Đang đùa với tôi đấy à?
-k..tôi thích cậu..
-Tôi k phải Niệm Từ
-Tôi thích Cậu..Lại Gioa Giao...Tôi thích cậu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cấu ấy hét lên khiến người đi đường đứng lại...ai cũng tò mò...
-Sao...sao cậu nói phải đi tỏ..tỏ tình?
-Thì tôi đang tỏ tình.,và người đó là cậu nè
Đỏ ửng mặt...Cô bé cuối đầu k đáp
-Nhận lời làm bạn gái tôi nha..!!!
rất chân thành!!!!
-Đồng ý đi...Đồng ý đi.......Đồng ý đi!!!!!!!!!!!!!!!!!!-Mọi người xung quanh vỗ tay rần rần...lớn tiếng động viên khiến cô ngại ngùng
Khẽ gật đầu!
-Hoan hô..........................
Minh Hoàng bế sốc cô bé..xoay vòng trong hạnh phúc
-Mà nè...lần sau cậu k cần mặc váy như vậy đâu!
-Sao vậy? k đẹp hả
-k..rất đẹp..nhưng tôi thích cậu là Cậu...Lại Giao Giao mạnh mẽ..tự tin thôi! k phải bắt chước khuôn khổ người khác
-Câu.Cậu đã...
-Phải..tôi nghe tất cả những gì cậu nói hôm đó...
Che đi nổi ngượng ngùng...cô bé k đáp
-Và tôi...chỉ yêu con người thật của cậu thôi..Giao Giao à..mà cậu cũng thích tôi lắm chứ nhỉ
Đấm thụm thụm vào ngực cậu ấy..cô bé thẹn
-Thấy mà ghét!!
-- W w w . yeutruyen.mobi--
Cô bé ngốc Giao Giao ngày nào đã tìm đc hạnh phúc thật sự?
Còn nó thỳ sao? cuộc sống bộn bề với bao toan tính khiến nó mệt nhoài phải đối diện..
Bi kịch gia đình 1 ngày chưa kết thúc..nó sao có thể đón nhận thứ tình cảm mới mẻ vậy!
~~~~
tại văn phòng làm việc..
-chào ông Hạ..
-Chào..cho hỏi bà đây là...
-Tôi...Tôi là...là bác sĩ tư của Hạ phu nhân đây..Tôi họ Lí
-Ồ...tôi nhớ rồi.chẳng hay Bà Lí đến đây vì việc gì?
-Tôi...tôi k thể ngày qua ngày lừa dối lương tâm..suốt nửa năm qua lương tâm tôi đã rất cắn rứt!
-Bà có thể nói rõ hơn chứ?
-Thật ra..nửa năm trước..Bà Hạ có đến văn phòng tìm tôi...Bà yêu cầu tôi cấp 1 tờ chứng nhận mang thai giả!
-s...Sao? Bà....bà...-Ông mấp máy
-Thật xin lổi ông Hạ,...Lúc đó hoàn cảnh gđ đang khó khăn...Tôi lại vì 1 chút lợi ít cá nhân...Tôi đã làm việc có lổi với gđ Ông...với lương tâm....
-Bà..Bà nói..nói thật sao
-Vâng..ngày hôm nay đến đây..tôi muốn thú tội với ông..và dù ông có thưa kiện tôi..Tôi cũng chấp nhận..suốt thời gian qua..tôi đã ray rứt lăm! cuộc sống bấy giờ rất khổ sở!
-Vậy...Vậy...là vợ tôi...chưa hề có thai..Và..Và...cái thai đó...là giả....?
-vâng...thành thật xin lổi ông!
Bà Lí để xấp tiền lại và rời khỏi đó..
Ông vẫn chưa khỏi bàn hoàng...
Vậy là...Ông đã bị lừa...Hết sức ngu xuẩn..Và đó..chính là lí do ông đuổi đứa con gái yêu của mình ra khỏi nhà..Tại sao lúc đó ông k hề tin nó?
Ôm mặt khóc rưng rức khi chứng kiến sự thật đau lòng này! Gđ ông đã hoàn toàn tan nát.!
~~
Trung Tâm Tư vấn Tâm Lí:
-Bác sĩ...Cho hỏi con bé có thể bình phục đc k?-Ông Hạ lo lắng
Nhìn đứa bé nhỏ trầm ngâm...người bác sĩ khẽ thở dài
-Chuyện trong lòng con bé thật sự khiến não nó khó hoạt động lại bình thường..và chuyện đó...có lẽ rất kinh khủng với bé!..Nếu bé nói ra đc...tỉ lệ bình phục sẽ rất cao.
-Vậy làm sao con bé mới phục hồi?
-Đó tùy theo khả năng thích ứng của bé,..Hãy cho bé thời gian
-Trông vào bác sĩ..tôi thực sự muốn biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì....
Bác sĩ gật nhẹ đầu rồi dẫn Rya vào trong
Cũng đã 4 tiếng trôi qua...Ông Hạ rất sốt ruột...
Liệu con bé có thể nhớ ra chuyện gì?
Cánh cửa cuối cùng cũng bật mở...Bác sĩ Liên trở ra với cô bé nhỏ..trên tay cầm 1 bức tranh khá đẹp do cô bé vẽ...
-Sao rồi bác sĩ?
-Suốt 4 tiếng con bé chỉ mày mò vẽ bức tranh này..và k chịu nói gì dù tôi đã cố gắng trao đổi với bé...
Ngó xuống bức tranh có 3 người....Ông hỏi
-Bức tranh này có ý nghĩa gì?
-Thật khó để nói..có lẽ đây là tâm sự của cô bé
Bác sĩ Ôn tồn hỏi Rya...Cô bé nhỏ ngây thơ..
-Bức tranh này có nghĩa là như thế nào vậy Rya?Nói cho cô biết đi...
Cô bé cười...Có lẽ rất thoải mái khi nó có thể vễ ra bức tranh này..Bức tranh gồm 3 người..đều là nữ...1 không gian chật hẹp và tối tăm..Và cô bé vẫn k chịu nói!.
-Nào,...Rya ngoan..nói cho cô biết..con vẽ gì trong này
Chỉ vào người con gái nhỏ đứng nép trong vách...cô bé nói
-Này là con..Này là Rya đấy...
-Còn người nằm là ai?
-Là mẹ của Chị Tiểu Từ...là Dì Tuệ Nhi đó
-Thế...thế còn người này...
Chỉ vào người còn lại...BS Liên hỏi
-Đó là...là mẹ của con.
-Bà ta đang cầm thứ gì? và làm gì?
Con bé khóc thét lên...khóc dữ dôi
-con k thể nói...Con k thể nói
Nó khóc ầm ỹ..Ông Hạ Hoản hốt ôm cô bé vào lòng dỗ dành
-Rya ngoan..sao con lại k nói tiếp?
-Mẹ sẽ đánh con...Con sợ mẹ lắm...ba ơi...huhu
-Nín nào..ngoan..ba sẽ k để mẹ đánh con!
-Nhưng mẹ nói nếu con nói ba sẽ bỏ con mà đi...huhuhu con k muốn nói...huhuhu
Con bé khóc 1 lúc 1 dữ dội hơn...
-Rya bình tĩnh nào con..ba rất yêu con.,..ba sẽ k bỏ con đi...Con nói cho ba nghe...Mẹ như thế nào?
-Con...con thấy..Mẹ cầm 1 vật cứng rất cứng...Đập VÀO ĐẦU MẸ CHỊ NIỆM TỪ..VÀ Dì ẤY NGÃ XUỐNG.....
Con bé sợ hãi nói...Lúc nó nói xong cũng là lúc ông k còn đủ bình tĩnh..đủ năng lực tiếp nhận chuyện này....
người mà ông hết mực yêu thương hơn cả đứa con gái chính là người giết vợ ông...hại con ông!
Ông đã sáng mắt ra chưa? Khi ông đã quá tin bà...Quá yêu bà...Đến nỗi k phân biệt đúng sai?
Quá muộn màng khi ông đã nhận ra điều đó...Và giờ đây..Ông có đủ nhẫn tâm để bắt bà ta chịu hình phạt trước pháp luật,Để công bằng với người vợ quá cố của ông..Với đứa con gái yêu của ông?
Còn Rya...cô bé sẽ mất mẹ...Ông phải làm sao?? làm sao đây?
Thẫn thờ ngồi trên chiếc sofa..Nó lại thèm cảm giác của 1 gđ...Nó nhớ mẹ...Và Ba nó..
Nhưng mà...họ đều bỏ nó mà đi....
Chiếc đt nhẹ nhàng rung trên chân kéo nó về thế giới hiện tại...
1 số điện thoại rất lạ...
-Alo..Ai đó?
-Là...là...Ba..đây
-Gọi con có chuyện gì?
-Con gái yêu...Con hãy về nhà đi...Ba...Ba cần con..Và ba..sẽ li dị với bà ấy...Con về nhà đi..Con yêu
-Ba có cảm thấy quá muộn màng cho con với mẹ k? Khi tình yêu của ba k còn mặn nồng nữa ba lại vứt bỏ người đó để đón con về..Ba...là người ti tiện vậy à?
Nó chối bỏ lạnh lùng...Nhưng..tình phụ tử có dễ dàng chối bỏ như vậy k?
-Con à...Ba xin lổi...Ba đã sai quá nhiều rồi..Và ba biết...Ba k thể sai hơn nữa...Con hãy về nhà..để ba làm tròn bổn phận của người cha..
-xin lổi ba..Con đã k thể tha thứ cho những gì ba đã làm với con và mẹ
nó lạnh lùng gác máy..
Cũng đúng thôi! Nó là 1 con người bình thường..Sao có thể quên đi 1 quá khữ thật sự quá tàn nhẫn với nó....sao có thể dễ dàng tha thứ cho người làm nó mất mẹ.? làm nó tổn thương
Và nó quyết định chối bỏ...cái quyết định khiến tim nó 1 lần kêu lên đau nhói
-Có chuyện gì thế-Hắn hỏi khi thấy nó rơi vệt nước mắt
-Ba..vừa gọi cho tôi
-Có chuyện gì à?
-Ba..xin lổi tớ..và muốn tôi về nhà...
-Quá tốt rồi..thế sao cậu k vui
-Tôi vẫn chưa thể tha thứ cho những gì ông ấy làm...
-Cậu...đừng nên quá cô chấp!
-Thử đặt mình vào hoàn cảnh của tôi! cậu sẽ hiểu!
Nắm nhẹ tay nó..Hãy dịu dàng
-Dù có chuyện gì đi nữa tôi luôn ở bên cạnh động viên cậu..nhớ nhé!
Những giọt nước mắt của nhiều cảm xúc hòa vào nhau...Khiến lòng nó mang nhìu cung bậc!
Tại sao ba nó lại li dị với bà ấy? đã có chuyện gì rồi sao?
~~~~~~~
Ngôi biệt thự Hạ Gia vắng bóng người..lạnh lẽo và u ám....
Tọa vị trên chiếc sofa..Ông nhắm nghiền mắt lại..Ông sao có thể đối diện với người chung chăn gối với mình hằng đêm..mà chính người ấy là người giết vợ mình??
Còn Rya..Con bé sẽ thiếu đi tình yêu của Mẹ..ông phải làm sao?
Ông k thể thiếu công bằng với mẹ nó và k thể trơ mắt mặc kệ cảm xúc đứa con nhỏ
Điều ấy rất phức tạp...Và nó làm ông rất đau lòng
-Anh..sao nay anh về sớm vậy?-Bà từ ngoài vào...Giọng ngọt ngào
Chất giọng ngọt ngào đó ông đã k thiết tha nữa..khi chính sự ngọt ngào làm gđ ông tan nát..khiến ông 1 lần sa ngã...mất hết tất cả!
-Em ngồi đi!
k hề mở mắt..ông nói dửng dưng
Cảm thấy thái độ của ông rất bất thường...bà mon men ngồi xuống ghế đối diện...Lo lắng
-Có chuyện gì hả anh?
k đáp..Ông lặng lẽ rút tờ giấy ra...là ĐƠN Li Dị
-Mình li dị đi.
-Sao...Sao?? Anh..anh nói gì vậy?
-Tôi k thể chịu nổi cuộc sống dối trá mà em đã dàn dựng ra
-Em..em nào...nào có làm gì..chuyện của Mẫn Quân..em k hề hay biết...anh..anh hiểu..hiểu lầm em rồi
-k phải đóng kịch đâu Mẫn Mẫn à....Chuyện của em làm ..tất cả tôi đều biết...và tôi..đã k thể tha thứ và chấp nhận em nữa
-Em..em đã làm gì?
-Em đã giết chết Tuệ Nhi
Sầm!!!!!!!!
Bà ta ngã bệt xuống nền nhà...bàng hoàng và lo sợ..cái bí mật mà bà cố che đậy bấy lâu nay...
-Em...em k có...em bị oan....
-Rya đã nói hết tất cả
-k thể nào..Con bé k biết gì cả
-em còn muốn lừa gạt tôi đến bao giờ
-Con bé k hiểu gì cả...đó chỉ là tai nạn
-Vậy tại sao em đến đó?
-Em..em....
-k nói đc à? Tôi thật hối hận khi lúc trước k tin Tiểu Từ.....chính em đã giết mẹ con bé..tôi k ngờ lòng dạ em thật ác độc đến thế
-EM...EM k có....k có...
Bà vẫn có biện hộ cho tội lổi của mình!
-Vậy em muốn tôi gọi cảnh sát để điều tra lại vụ án năm xưa sao? Tôi chỉ k muốn con chúng ta mất mẹ...Em hãy quay đầu lại đi...hãy tự sám hối
-k thể đc..k thể li dị.....
-Em vẫn còn tham muốn cái tài sản này sao? tay em đã nhuốm đầy máu tanh...và tôi..sẽ k thể để mồ hôi công sức của Hạ Gia cho 1 người ác độc như thế
-Anh...Anh......
Bà ta đỏ rắc mặt....1 nổi hận uất dâng tràn..
-Anh sẽ phải hối hận vì quyết định ngày hôm nay!
Tin đồn lan truyền khắp nơi..từ trường học đến công ty..ai cũng biêt chủ tịch Hạ Niệm Nam sva2 người vợ thứ sẽ li dị sao gần 1 năm gắn kết
Có những lời bình là ông k còn chung tình...và cái tính đào hoa của người đàn ông thành đạt vẫn muốn tìm thêm 1 người xinh đẹp hơn thế
Nhưng phần đông đều cho rằng nội bộ gđ ông mâu thuẫn
Và chẳng ai biết chuyện gì...
Ngồi đối diện với ông trong biệt thự Khấu Gia..nó vẫn lạnh lùng xa cách
-Ba đã quyết định li dị rồi sao?
-Ừm....
-Tại sao?
-Ba cần công bằng với mẹ và con..
-Ba có cảm thấy quá muộn màng?
-Tiểu Từ..ba biết tội lổi của mình rất lớn...và ba k yêu cầu con phải tha thứ cho ba,..chỉ xin con cho ba hoàn thành trách nhiệm 1 người cha!
-Con k nghĩ sẽ phải tha thứ cho ba...nhưng.tại sao ba lại phải li dị.,
-vì..ba biết...bà ấy chính là người đã giết mẹ con
-Ba đã biết
-ừm..Ba đã biết hết tất cả!
-Vậy...Ba chỉ li dị....bà ta đã giết người...là mạng người..ba ta cần trả công bằng trước pháp luật!
-Con gái à...
-Ba muốn xin xỏ cho bà ta sao? Con k thể tha thứ cho bà ấy..Bà ta đã giết mẹ...Giết mẹ của con.......
Nó kích động mãnh liệt,!!!!!
-Vì Rya..Ba k muốn con bé mất mẹ,,,
Nó nước mắt chảy dài...mỗi lần nhắc lại..nó lại đau lắm..như có trăm ngàn mũi kim xoáy vào tim nó....
Nó..cũng là đứa trẻ mất mẹ..nó hiểu cảm giác đấy
-rya..cũng là em của con!!!!
-Nhưng con.....con k thể tha thứ đc....con k thể...
-Con gái...bà ta và ba sẽ k còn liên hệ..chỉ xin con..hãy để em con có mẹ...ba k muốn con bé phải đau đớn như con
Nó hận!!! Rất hận bà ta...Nhưng Rya..em nó..Nó rất yêu đứa em gái này!!! Nó từng nếm trải cảm giác mất mẹ đau thế nào...Nó hiểu
Lẳng lặng k đáp...Nó cứ thế và khóc
Đt nó đổ chuông inh ỏi....
-Alo....
-....
-Alo..ai đấy?
-là tao!
-Bà...Bà muốn gì???
-Tao biết...ba mày đang ở đó..đang cố sức năn nỉ mày về..mày hài lòng rồi chứ gì?
-Bà muốn gì?
-tao cho mày và ong ấy 40 phút để đến đây! nếu k..Con bé Rya ...Sẽ mãi mãi biến mất.....Đưa đt cho ông ấy..Nhanh lên
Nó rụng rời khi nghe bà ta nói thế...vội vàng chuyển máy
-Mẫn Mẫn,,cô định làm gì/
-Mang tất cả quyền chuyển nhượng tài sản đến đây..nếu 2 người k đến..Tôi sẽ cho Rya biến mất!
-Cô điên rồi.
-Thời gian và địa điểm tôi sẽ thông báo sao!
Bà ta gac máy nhanh chóng.....
Nó và ông bàng hoàng cực độ..
-Ba...Rya..là...là con bà ấy mà......
Sự lo lắng bồn chồn đẩy 2 cha con vào thế bí...thật sự họ k biết làm thế nào
-Ba về rút hết giấy tờ....k chắc bà ấy sẽ tổn thương con bé..sau khi nhận đc địa chỉ gửi qua cho ba!
Nó gật đầu!